Chương 37: TỰ THOÁT LÀ ĐIỀU KIỆN ĐỂ ĐƯỢC TỰ DO
Cần thiết của tự thoát
- Con ơi, hãy tự thoát ly mình, rồi con sẽ gặp được Cha. Đừng kén chọn, đừng lưu luyến một vật gì, như thế có lợi lớn đấy. Nếu con tự bỏ mình không luyến tiếc, con sẽ được ơn Cha dư dật. - Lạy Chúa! Con phải tự thoát mấy lần và trong những điều gì? - Phải tự thoát hằng ngày, hằng giờ, trong việc to cũng như việc nhỏ, không trừ điều gì, Cha muốn con tự thoát thực hoàn toàn kia.
Con thuộc về Cha, chứ Cha thuộc về con thế nào được, một khi trong ngoài con chưa sạch hẳn được ý riêng?
Càng chóng tới được bậc tự thoát này con càng thấy mình thoải mái; càng làm cho thành thực và hoàn hảo, con càng làm thỏa lòng Cha và càng có lợi cho con.
Tự thoát để hiệp nhất
Có người dâng mình cho Cha nhưng không dâng hoàn toàn. Họ chưa tín nhiệm ở Cha nên còn tự liệu phòng thân.
Có người ban đầu dâng tất cả, nhưng sau bị cám dỗ, họ đòi lại. Vì thế họ chả tiến được mấy trên đường nhân đức.
Những người đó chẳng bao giờ được tự do thực như những tâm hồn thanh khiết và chẳng bao giờ nếm được điều êm dịu tinh khiết với Cha, nếu họ không tự thoát hoàn toàn và tự hiến cho Cha hằng ngày. Thiếu những điều kiện đó, dây thân ái giữa họ và Cha không bền chặt và sẽ không bao giờ bền chặt.
Tự thoát là một nhân đức
Cha đã bảo con nhiều lần, bây giờ Cha muốn nhắc lại: Con hãy tự thoát ly, hãy tự khước từ, và tâm hồn con sẽ hưởng được an bình đặc biệt.
Hãy hiến tất cả để được tất cả đừng tìm gì và cũng đừng giữ lại gì. Hãy sống với Cha bằng một tâm hồn trong sạch và tinh khiết rồi sẽ được Cha.
Tâm hồn con sẽ được tự do, đen tối sẽ không che phủ nổi con. Tất cả cố gắng, tất cả kinh nghiệm, tất cả ước muốn con hãy hướng về một đối tượng duy nhất: từ khước mọi sở hữu và thân trần để theo Chúa Giêsu trần thân, chết cho mình và sống muôn đời với Cha.
Lúc đó tất cả những ảo tưởng phù phiếm, tất cả những xao xuyến lũng đoạn, tất cả những mối lo hão sẽ biến tan như khói.
Lúc đó con sẽ không còn lo lắng quá và mọi tình yêu ngang trái sẽ bị diệt tan trong con.
SUY NIỆM
Ai muốn theo Cha, phải bỏ hẳn mình, vác lấy khổ giá mình mà theo và ai không lìa bỏ chính mình, không thể là môn đệ Cha.
Không còn gì rõ rệt hơn. Một là Chúa, hai là thế tục. “Không ai có thể phụng sự hai chủ”.
Bao lâu còn dan díu tạo vật, ý riêng, vẫn chưa kể là tận thoát. Chỉ có khi nào chết hẳn cho mình, tự an táng làm một với Chúa Kitô, mới thực hiện được sự tự thoát hoàn toàn.
Lạy Chúa! Xin giúp con hoàn tất lễ hy sinh Chúa đòi ở con. Ước chi đời con chỉ là mồ chôn, và xác con chỉ là khăn liệm để con được an táng với Chúa Kitô trong Thiên Chúa. |